NGÀY MAI ĂN BÁNH MÌ HAY ĂN PHỞ 🤔???

 Bạn có thể nói cho tôi biết từ đây tôi nên đi theo đường nào không?

Điều đó còn phụ thuộc vào ý cô muốn đi đâu - Mèo nói.
Đi đâu cũng được, tôi không quan tâm nhiều đến điều đó - Alice nói.
Thế thì cô đi đường nào cũng vậy thôi, có quan trọng gì đâu! - Mèo nói.
(Trích chương 6 "Alice ở xứ sở diệu kì" - Lewis Carroll)
🌲Đến một thời điểm nhất định, dù không muốn ta cũng buộc phải học cách tự đưa ra những lựa chọn. Đó có thể là những lựa chọn đơn giản như ăn bánh mì hay ăn phở, mặc áo màu hồng hay màu đen, đọc sách hay đọc báo,... nhưng đó cũng có thể là những lựa chọn mang tính quyết định như chọn ngành học theo nguyện vọng của bố mẹ hay bản thân mình.
🌲Nếu bạn may mắn có một người đáng tin cậy ở bên cạnh để giúp bạn đưa ra những quyết định như vậy thì tốt quá. Thế nếu chẳng có ai như vậy ở bên cạnh bạn thì bạn sẽ bỏ cuộc ư? Câu trả lời là không! Mang trong mình bản năng sinh tồn, chắc chắn bạn sẽ không để bản thân đói đến cồn cào chỉ vì không biết ăn gì mới ngon, bạn sẽ không thể nào không mặc áo chỉ vì không biết nên mang chiếc áo nào mới đẹp. Khi đúng nghĩa đen là không còn một ai bên cạnh, bạn đành phải tự đưa ra quyết định cho dù bạn có tin vào quyết định của mình hay không. Vậy bây giờ hãy thử tưởng tượng nhé, khi không còn ai giúp bạn đưa ra lựa chọn, bạn buộc phải tự đưa ra hết mọi quyết định: bạn chọn ăn bánh mì nhưng kết quả là đến giữa buổi sáng bạn đã đói meo, bạn hết năng lượng để tiếp tục làm việc và bạn tự dặn mình hôm sau sẽ không ăn bánh mì nữa mà ăn phở để đủ năng lượng cho cả buổi sáng; bạn chọn mặc chiếc áo hồng và tự nhiên bạn thấy bạn có vẻ hợp với màu hồng hơn bạn tưởng, bạn thấy mình bỗng đẹp hơn hẳn ngày thường và bạn cảm thấy thật nhiều năng lượng tích cực để bắt đầu một ngày mới.
🌲 Bạn thấy không? Đó chính là mấu chốt của vấn đề! Khi có mọi người bên cạnh, tự khắc chúng ta sẽ có tâm lí "dựa dẫm" vào người khác. Chúng ta tham khảo ý kiến khách quan của người khác với mong muốn mọi lựa chọn mình đưa ra phải thật đúng đắn. Đúng vậy! Tham khảo ý kiến khách quan của người khác thật sự là một ý tưởng không tồi nhưng trừ khi bạn đã khoanh vùng được mục tiêu của mình và biết mình muốn hướng tới điều gì. Nếu chính bản thân mình còn không biết mình muốn gì thì ai sẽ "biết hộ" mình bây giờ?
🌲 Nhờ người khác đưa ra một lựa chọn mà ta còn không biết ta thật sự muốn gì thì ta cũng giống như bé Alice trong cuốn truyện "Alice ở xứ diệu kì" kia vậy. Rõ ràng là dù đi đường nào Alice cũng chẳng quan tâm nhưng cô vẫn muốn chú Mèo chỉ ra cho cô một lựa chọn. Ấy vậy mà ta mới thấy lời đáp trả của chú Mèo kì quái kia không sai một chút nào : "Thế thì cô đi đường nào cũng vậy thôi, có quan trọng gì đâu." Tương tự như ở thế giới thực, nếu đã không biết bản thân thực sự muốn gì thì ta vẫn cứ chọn thôi, đằng nào thì ta cũng chẳng biết mình muốn gì thì bây giờ chỉ còn cách là ta thử nghiệm. Như bạn thấy đấy, thử rồi bạn mới biết là buổi sáng thì bạn nên ăn phở mới đủ năng lượng làm việc và thử rồi bạn mới biết bạn rất hợp với màu hồng đó thôi.
🌲 Không bao giờ là quá muộn để học cách trở thành người có chính kiến cả. Nhưng để làm được đòi hỏi bạn phải không ngừng đặt câu hỏi cho bản thân, dám thử và dám chịu trách nhiệm cho những gì mình đã làm. Hãy học cách đưa ra lựa chọn từ những điều nhỏ nhất nhé, vì ai biết ngày mai bạn sẽ phải đối mặt với những quyết định khó khăn như thế nào cơ chứ. Thế nhưng, dù khó khăn đến như thế nào hãy luôn nhớ rằng dù lựa chọn của bạn có sai thì không sao cả, mọi chuyện đều sẽ ổn thôi và bạn chỉ cần nói: "À, ra là mình sai rồi😗."
______________________

Nội dung: Dương Điệp
Hình ảnh: Xuân Uyên + Yến Nhi
______________________

Còn ngần ngại gì mà không cùng nhau trải lòng qua đường link:
https://tinyurl.com/y2bkagsh
Mọi thông tin chi tiết xin liên hệ:
Contact: 0903518979
Email: lqdbookaholics@gmail.com
Facebook: LQĐ’s Bookaholics Club

Liên quan

Nhận xét